VỊNH CÁI DÙ
Cột thẳng chân cong mái tám kèo
Hình thù bát giác rượng tong teo
Khi cần ôm bụng rất âu yếm
Lúc bỏ cầm chân dúc ngược treo
Hửu sự dương lên nhìn láng lẫy
Vô công hạ xuống thấy nhăn nheo
Nắng mưa già trẻ cùng nương cậy
Chẳng nghĩ thương em phận bọt bèo
Trần Ngộ
Nhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.
Trả lờiXóa