Thơ đã khai nguồn vạn mạch thông
Thơ tràn lên tận đỉnh thinh không
Thơ nghe ngọt lịm mùi hoa sữa
Thơ thấy thơm tho vị cỏ bồng
Thơ mãi chan hoà tình đất nước
Thơ luôn dào dạt nghĩa non sông
Thơ đang tung cánh qua trời thẳm
Thơ nở trên môi những nụ hồng
Trần Ngộ