Rỗi nhàn cuốc đất để ươm hoa
Danh lợi đây chừ hết thiết tha
Chiều xuống đệ huynh cùng phú vịnh
Đêm về bằng hữu xướng thơ ca
Môn dưa độ bữa lòng thanh thản
Tương cải qua ngày chẳng xót xa
Phong nguyệt một bầu vô tận hưởng
Tánh ưa kham khổ rứa thôi mà
Trần Ngộ